[Mashup by Wikin] Người Từng Thương / Bắt Đầu Là Điểm Dừng
Artists: Sevenk x Will x Khói x Sukai
Link SoundCloud:
SC Wikin:
Fb Wikin:
Hình ảnh bởi Đẩu Đẩu
Fb Đẩu Đẩu:
Lyrics:
Intro:
Người ta không ai nói vs nhau về những thứ đã qua
Họ từng bên nhau vì điều gì?
Tổn thương, hạnh phúc , và khổ đau
Nếu đó không phải là tình yêu thì anh cũng chẳng biết tình yêu là gì
Rồi thì ta cũng bước qua…
Em bận yêu . còn anh thì bận với cô đơn
Sevenk :
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình giỡ đã cũ
Là người được nhớ không quyền dc ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
e không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi…
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu Khôi”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài tram cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau… Người từng thương… ?
Will :
Là người từng thương . anh chưa dc phép dừng lại
Một lần lạc mất vòng tay , hơi ấm không là ngày mai
Một lần xa em -a biết : Đủ dũng cảm để tim đợi chờ
Còn em
Sau bao ngày tháng anh thèm được nhớ
…
Ngày mình đứng đó bên nhau chỉ đôi lúc mưa rơi còn mang
Dù khi em xa nơi anh, nước mắt trên vai kéo vệt còn nặng
Giữa những yêu thương , ôm trọn nỗi nhớ rung rinh mơ hồ
Em về sau mưa đúng không? Hay chỉ do anh đang nhớ
Em liệu có buồn, có những an lành mà em từng muốn ?
Có trái tim ngấm nắng vỡ tan vào 1 buổi chiều mưa buông
Có thấy 2 ta tan vỡ , anh mượn tim em ngủ vùi
Có thấy yêu thương nào từ anh đủ để cho em dc vui
Và rồi một mai , anh đến bỏ lại cô đơn nơi đây
Để nói về anh- về em – hay về an yên sau này?
Rồi sau hạnh phúc, a mong em phải thật bình yên
Dù rằng có đôi lần anh để mặc cô đơn nằm yên
Khói :
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng…
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh….
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng…
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua…
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh
…
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu ?
Để không muốn em biết rồi lại đau… (Vì em ích kỷ)
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng…
Ta loay hoay, rồi trượt ngã…
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…
Sukai :
Nếu, chúng ta một lần thôi nhìn lại
Buông tay, ngừng nhớ vì ai cũng hiểu không gì là mãi mãi
Em yêu anh, anh yêu em thì cũng kết thúc từ lâu
Giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
Ta từng nhắm mắt thật chặt để thấy ưu tư vẫn còn vẹn nguyên,
Chắc không ai ngờ đến khi tỉnh giấc xung quanh không còn bình yên
Ngày xa anh, em đã gửi lại yêu thương đẹp nhất
Những thứ cũ kĩ này, em mang theo làm kỉ vật.
Em không biết mai này em còn may mắn hưởng trọn niềm vui,
Tất cả em đều không biết, vì vết thương lòng chẳng bao giờ nguôi
Đừng, đừng nói em nghe rằng anh sẽ vẫn chờ đợi,
Đừng nói em nghe anh còn hi vọng cất giấu chưa nói thành lời.
Tất cả điều đó, xin anh, hãy giữ cho một người khác,
Một người tình cờ gặp anh, thương anh như lời bài hát
Cho anh những thứ mà em bên anh đã không thể cho,
Cho anh tất thảy những thứ mà em bấy lâu luôn mong anh có.
Người Từng Thương !
#Mashup #Wikin #DauDau
#PhanHoangAnhTuan
Nguồn: https://hethongvinmart.com
Xem thêm bài viết khác: https://hethongvinmart.com/tong-hop
I heard the * you said about me, throw dirt on my name,
And what’d you do for money, what’d you do for fame,
I’ve aways been me, well, can you say the same?
‘Cause I’ve been wanting just to ask you one thing
(Anh nghe những điều em nói về anh, bôi nhọ lên tên anh,
Và những điều em làm vì tiền, vì tiếng,
Anh vẫn luôn là anh, còn, em có nói giống vậy được không?
Vì anh muốn hỏi em 1 điều thôi,)
Anh không được biết là em đang vui hay đang buồn,
Anh không hề biết khi anh giữ chặt là khi bàn tay em đang buông,
Anh không được biết tình cảm của em đã có thể tắt đi ngang xương,
Anh như 1 lão ngư dân muốn đi tìm mỹ nhân ngư không mang xuồng,
Và đó là thứ mà khiến anh trăn trở từng đêm,
Em mang con tim anh làm tan vỡ, và bỏ đi không cần đền,
Em đã không còn buồn xuất hiện tất cả những nơi mình từng đến,
Người bỏ xó anh vào quá khứ là người luôn nhắc anh đừng quên,
Mẹ em gọi, dặn anh để cho con tim em được lành lặn,
Mẹ anh nói, anh chỉ muốn em khi em không còn nằm cạnh,
Well, anh chỉ tức cách em đi mất, và vứt trả mọi kỳ công,
Chỉ nhắc em nhớ anh đã có mặt, khi tất cả mọi người không.
But I get it, anh là ngòi nổ chậm,
Còn em là 1 tờ vé, chờ vào tay nhiều người sổ đậm,
Anh cứ giữ lấy như báu vật, khi kiến thức chưa được phổ cập,
Rằng cờ bạc là bác thằng bần, trách chỉ trách do mình cố chấp,
Và có 1 chút gì đó, khó để nói dưới cơn mưa kia,
Anh cũng chẳng phải lo, em sẽ không có ai đón đưa về,
Cũng chẳng thể nói ai sai, nên chọn cho nhau lối đi âm thầm,
Vì ta chẳng thể nào nắm tay, khi mà cả hai đều dùng nắm đấm,
Và kể cả khi vào những ngày cuối, anh đã ước quên hết những gì mình được thấy,
Dù con tim anh là bút chì màu, nhưng lý trí là cục tẩy,
Mọi lời nói dối, anh chỉ ước là em đã cất và đem giấu kĩ.
Đối với anh em là đẹp nhất, nhưng sự thật thì luôn xấu xí.
Anh nghe những điều em nói về anh, bôi nhọ lên tên anh,
Và những điều em làm vì tiền, vì tiếng,
Anh vẫn luôn là anh, còn, em có nói giống vậy được không?
Vì anh muốn hỏi em 1 điều thôi,
Em hãy giữ như trước được không?
Chỉ muốn hỏi em 1 điều
Em sẽ làm gì vì tình yêu?
Em sẽ làm gì vì tình yêu?
Baby.
For love.
YÊU
chúng ta 1 lần thôi nhìn lại
muốn ghen đừng nhớ về ai cũng hiểu không gì là mãi mãi
anh yêu em – em yêu anh thì cũng kết thúc từ lâu
giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
ta từng nhắn mắt thật chặt để thấy yêu thương vẫn còn vẹn nguyên
chắc không ai ngờ đến khi tỉnh giấc xung quanh không còn bình yên
ngày xa em anh đã gửi lại yêu thương đẹp nhất
những thứ cũ kỉ này anh mang theo làm kỉ vật
anh không biết mai này anh còn may mắn hưởng trọn niềm vui
tất cả anh đều không biết vì vết thương lòng chẳng bao h nguôi
đừng – đừng nói anh nghe rằng em sẽ vẫn chờ đợi
đừng nói anh nghe em còn hi vọng cất giấu chưa nói thành lời
tất cả điều đó xin em hay giữ cho 1 người khác
1 người tình cờ gặp em thương em như lời bài hát
cho em những thứ mà anh bên em đã không thể cho
cho anh tất cả những thứ mà anh bấy lâu luôn mong em có
Người ta cứ mãi nói với nhau về những thứ đã qua
Họ từng bên nhau vì điều gì?
Tổn thương, hạnh phúc , và khổ đau
Nhưng nếu đó không phải là tình yêu, thì anh cũng chẳng biết tình yêu là gì
Rồi thì ta cũng bước qua.
Em bận yêu.
Còn anh thì bận với cô đơn.
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình từ giờ đã cũ
Là người được nhớ không quyền được ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ !
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
E không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi.
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu em à ”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài trăm cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau…Là Người từng thương… ?
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh.
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ.
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi, nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh, không lẽ mình cứ hoài lãng tránh
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau
Vì anh và em,… hai người dưng, tìm thấy nhau đã là đúng
Ta loay hoay, rồi trượt ngã.
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…Vì em !
Verse 1:
Hà nội mùa mưa, em chẳng còn ở đây nữa
Hà Nội mùa mưa, em đã quên hết hay chưa
Tháng năm trôi dài, anh mong con tim mình đóng cửa
Hà Nội mùa mưa, anh không còn quyền chọn lựa
Sáng sớm tỉnh dậy, lại càng thấy nhớ em thêm
Hà Nội mùa mưa, trồi non vất vưởng ở trước thềm
Anh còn nhớ lại, những chòm sao hôm ban đêm
Hà Nội mùa mưa, khiến con tim anh thật yếu mềm
Bình minh thức dậy, lại thấy hàng cây lấp ló
Cô đơn hiện về, niềm vui lại đem đi cho
Một trời kỉ niệm, có lẽ cũng dần vứt xó
Hà Nội mùa mưa, phảng phất mùi đất và cỏ
Bất chợt tỉnh giấc, nghĩ về kỉ niệm xưa cũ
Thư tay trao nhau, tấm ảnh anh vứt trên nóc tủ
Cầm chặt zippo, đốt luôn chuyện tình dang dở
Không còn anh, không còn em… không còn chờ
Verse 2:
Quá khó phải không, để yêu ai đó thật lòng
Quá dễ phải không, để tìm ai khác nhanh chóng
Mùa mưa Hà Nội, lắng đọng trong tim anh tích trữ
Quả là ngu dốt, anh bị em biến thành phép thử
Và rồi một mai, liệu em có quay trở lại?
Vẫn mãi nơi đây, nhưng chắc anh không chờ hoài
Im lặng một mình, cùng khoảng lặng cô đơn lạnh lẽo
Ta còn lại gì, món quà kỉ niệm hay những viên kẹo?
Quá khứ phải quên, có lẽ thôi không nhớ nữa
Đành chôn kỉ niệm, hoà cùng vào với màn mưa
Hà Nội mùa nắng, anh với em vẫn mặn nồng
Hà Nội mùa mưa, thứ anh nhận lại bằng không
Ngồi bên cửa sổ, nghĩ về người mình trông ngóng
Đóng cửa lòng mình, để tình cảm anh đc sang chương
Chuyện mình tan vỡ, anh nghĩ về những điều đáng thất vọng
Không phải người yêu cũ, gọi em… người từng thương
Đêm về khuya tĩnh lặng
Không gian khô quạnh chỉ mình ta
Hà Nội buồn nhất có lẽ khi trời đã đổ cơn mưa rào
Tiếng mưa tí tách giữa một thành phố tấp nập và ồn ào
Ngồi buồn mình anh trong căn phòng trống
Đọc lại nhữnb tin nhắn cũ của cta
Anh không thể cầm nổi nước mắt mình nữa rồi
Nhấp chén rượu đầy anh thả mình trong cơn say
Giờ còn mình anh nghĩ suy về hình hóng đó
Mưa rơi ào ào như muốn
Cuốn trôi đi hết kỉ niệm buồn của ngày xưa
Tệ thật anh lại thấy nhớ em rồi
Giá anh có đủ can đảm nói ra 1 tiếng yêu em
Thìnbây giờ anh đâu phải hối tiếc như vậy
Anh vẫn còn nhớ cái cảm giác đó
Anh như một gã si tình
Chạy theo bông hoa chẳng thuộc về ta
I’m so lonely babe
Cuộc sống của em có bộn bề và khó khăn
Em giờ đang ở nơi đâu
Làm sao để em có thể thấu hiểu được anh
Ngồi buồn nơi đây anh viết ra bài rap này
Như muốn rãi bày mọi tâm tư của anh
Những kỉ niệm đó anh sẽ cất giấu nó
Anh sẽ chỉ coi nó là 1 kỉ niệm đẹp
Giờ đây 2 ta mỗi ng một đường
Con đường đó mãi chỉ là 2 đg thẳng song song
Nếu ta còn duyên thi một ngày nào đoạn đường ấy sẽ cùng giao nhau tại một điểm.
Anh chẳng biết viết j nữa thôi đành kết thúc bài rap này vậy
Do you miss me? Miss you
Người ta cứ mãi nói với nhau về những thứ đã qua
Họ từng bên nhau vì điều gì?
Tổn thương, hạnh phúc , và khổ đau
Nhưng nếu đó không phải là tình yêu thì anh cũng chẳng biết tình yêu là gì
Rồi thì ta cũng bước qua. Em bận yêu . còn anh thì bận với cô đơn
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình từ giờ đã cũ
Là người được nhớ không quyền được ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ !
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
E không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi.
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu em à ”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài trăm cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau…Là Người từng thương… ?
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh.
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng
Ta loay hoay, rồi trượt ngã
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…Vì em !
Ngoài trời vẫn đang đổ mưa
Em giờ này đã ngủ chưa
Sắp đến Noel r đấy
Ra đường liệu có ai đón đưa
Anh nghe dự báo thời tiết
Mấy hôm nay bạc liêu trở lạnh
Em ra đường nhớ mặc thêm Áo ấm trong thời gian không có anh ở cạnh
Nếu em có đi đâu xa. Nhớ nhắn tin cho anh vài dòng. Đi chơi nhớ về sớm đấy đừng bắt anh mòn mỏi đợi mong. Nếu có đi dạo mua sắm thì phải nhớ mua cho anh nữa nhé
Em ở bạc liêu mãi rồi biết khi nào mới về vs anh đây.sài gòn hôm nay -trời nhiều mây không biết ngoài kia em thế nào. Chẳng đc đi bên anh nũng nĩu. Ko biết giờ tâm trạng em ra sao. Dù có vắng anh bao lâu. Thì cũng không đc bùn đâu đấy.học bài xong nhớ ngủ sớm không lại bị mẹ cho ăn cây.đi học nhớ về đúng giờ.nhớ ăn đúng bữa.đừng có ham chơi la cà mắc mưa rồi lại bị cảm nữa.biết là sẽ nhớ biết là sẽ đau nếu ta không đc gặp nhau. Chỉ ước 1 lần đc nằm cạnh em dang tay ôm lấy em vào lòng. Điều ước của anh nhở thôi. Nhưng chỉ cần thế là đủ.cô đơn buồn bực của em đưa đây anh dấu hết vào tủ. Có buồn thế nào đi nữa cũng đừng ngồi khóc em nhé. Hưa với anh 1 điều là mãi bên anh trọn đời em nhaa
Best người từng thương.
Khi tình yêu kết thúc…nổi đau anh vẫn còn mang nặng.
Anh vẫn biết ơn…những ngày tháng tốt đẹp bên em mà ông đã ban tặng
Anh xin giữ lại những nổi đau…em đi rồi hạnh phúc và bình yên nơi anh cũng không còn
Những vết dao đâm sâu vào tim… và nổi đau mất em nó có khác gì nhau
Có lẻ không em…là cả ngày dài ảm đảm và trống vắng…
Ly cf đắng…và anh ngồi nhìn những án mây bây về cuối trời
Gửi những nổi nhớ vào cơn gió…rồi cùng làng khói tan rã
Tình yêu là thứ của nợ chết tiệt mà anh vẫn đang trả..
Anh chẳng biết đến bao giời mới quên được em…
Rồi lỡ mai ta gặp nhau trên con đường cũ..rồi nhìn nhau hay ôm lấy nhau… hả em… người từng thương…
Ver2:
Niếu..chúng ta một lần thôi nhìn lại
Buông tay…ngừng nhớ vì ai cũng hiểu không gì là mãi mãi..
Anh yêu em… hay em yêu anh thì cũng đã kết thúc từ lâu
Giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
Ta từng nhắm mắt thật chặt để thấy tình yêu vẫn còn vẹn nguyên
Chắc hk ai ngờ khi tỉnh giấc xung quanh đã hk còn bình yên
Tình yêu kết thúc…nỗi đau anh còn mang nặng…
Anh vẫn biết ơn…những năm thánh tốt đẹp mà ông trời đã ban tặng
Anh nguyện xin giữ lại nổi đau dày vò nó vẫn còn sâu khắc..
Như vết dao đâm sâu vào ngực…và nổi đau đó nó có khác gì nhau.
Có lẻ không em…là cả ngày dài ảm dạm và trống vắng
Anh viết 1 bài nhạc buồn viết về chuyện tình 2 chúng mình
Viết về em viết về kỉ niệm mà ta đã từng đi qua
Gửi những nổi nhớ vào tình yêu đẹp đã theo giời than và dần đi xa
Nỗi buồn chợt tan ra
Đống băng rồi tan rã
Tình yêu là thứ của nợ chết tiệt mà anh vẫn đang trả
Lời nhạc thì vang ra…trên mặt thì vẫn cười
Anh vẫn che giấu đi những nổi buồn từ xuân đến sang hạ
Và có nỗi buồn nào thật đẹp
Là kí ức ta mang đi 1 thời
Trong 1 góc phòng cũ kĩ và chật hẹp
Là những cảm súc anh viết cho chuyện tình mình
Gốc cuối con phố mà ta từng đi qua có giời đây đã tan nắng
Và giời chỉ còn mình anh với bống đêm đang về…
Núi đồi chập chùng anh đi tìm em…nụ cười ngày nào anh đem gói gém
Ngày mình bên nhau hạnh phúc vui cười em quên mau
Giời anh đi tìm em… giữa phố đông người…niếu lỡ ta có gặp nhau…nhìn nhau rồi bước đi..hay là ôm lấy nhau…hả em người từng thường…?
Nếu bạn làm thêm cái lyric thỳ hay nửa
Người ta cứ mãi nói với nhau về những thứ đã qua
Họ từng bên nhau vì điều gì?
Tổn thương, hạnh phúc , và khổ đau
Nhưng nếu đó không phải là tình yêu thì anh cũng chẳng biết tình yêu là gì
Rồi thì ta cũng bước qua. Em bận yêu . còn anh thì bận với cô đơn
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình từ giờ đã cũ
Là người được nhớ không quyền được ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ !
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
E không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi.
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu em à ”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài trăm cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau…Là Người từng thương… ?
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh.
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng
Ta loay hoay, rồi trượt ngã
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…Vì em !
Dõi theo ah từ muôn hướng lạ vẫn chỉ là anh vết thương cũ
Vì điều gì em cứ ràng buộc cho đến bây giờ vấn vương mãi?
[Ver 1:]
Nếu như hạnh phúc là chặng hành trình em xin bỏ cuộc ở phía sau
Và nếu như ah là vết thương cũ thì đến bây giờ nó vẫn thấm thía đau
Có yêu có thương mới có ngụy lụy mặc dù ánh mắt đã đổi dời
Dừng lại hay bước không phải em chọn mà do quyết định của mỗi người
Yêu thương gì đâu, ah, mà đem nhau ra làm trò đùa
Để rồi kết thúc em là người đau giữa cơn gió lạnh đang ùa về
Đôi mắt mơ hồ emtrong quá khứ chờ đợi ah về dù xa xăm
Thậm chí em đếm thời gian kết thúc cho đến bây giờ đã 2 năm
Gió đầu mùa duyên tình bay ngược ah nơi nào hỡi bồ công anh
Đâu duyên phận nào được trọn vẹn chỉ là nhất thời rồi mong manh
Không chọn lựa thời điểm xuất phát thì buộc dừng lại nơi giữa hành trình
Nhường ah chọn nơi dừng chân mới mặc dù vết thương em đã hình thành
Câu nói cũ em dần quen thuộc: “em hết yêu ah rồi người thương”
Giấu niềm đau vào nơi góc khuất để nở trên môi nụ cười gượng
Lối em về là con đường cũ nhường lại danh phận họ đón đưa
Đích dừng chân em là nỗi buồn nói chính xác hơn là chốn mưa
[Hook:]
Giả sử một lần ah nép vào em cảm nhận trái tim này đang thở
Giả sử như ah quay đầu nhìn lại thì hạnh phúc mình đâu dang dở
Có lẽ thế này ah sẽ vui hơn cùng họ bước tiếp cả chặn đường
Có lẽ đau thương là thứ cuối cùng em có thể làm ngoài vấn vương
Trên thế gian này không hề tồn tại thứ tình cảm nào mà không đau
Cũng giống như embỏ mặc tất cả để yêu ah dù chỉ trong đầu
Nếu như bắt buộc em chọn trong hai chắc chắn quá khứ em yêu hơn
Ah làm nỗi buồn em như bất động vì ah chẳng biết bao nhiêu cơn.
Ah có thể nghe nhưng chẳng thể hiểu những gì em nói cũng bởi vì
Vì chẳng bao giờ ah có suy nghĩ em sẽ thế nào nếu thích nghi
Cách sống đổi dời như trong tiểu thuyết cô gái tự kỉ với nỗi buồn
Kéo dây tơ tình nào ngờ đứt đoạn ah về với người tay tôi buông
Chỉ là vệt dài những vết thương cũ nhưng sao nghẹn đắng khó cất giọng
Niềm vui của em là những nỗi buồn giữa những suy nghĩ khi bất động
Nếu như yêu ah là những niềm đau thì em nguyện đau gấp ngàn lần
Nếu như nụ cười có thể che hết thì tim em đâu chai sạn dần
Ah à hạnh phúc nó đã không chọn em làm điểm bắt đầu niềm vui mới
Chỉ còn nỗi buồn là nơi dừng chân mỗi khi mệt mỏi hay lui tới
Em đâu can đảm đến mức đối diện những vết thương lòng đang dày xéo
Đã từng thất vọng khi cứ hy vọng qua hết đêm nay là ngày mới
Bởi đâu tổn thw nào mà không để lại vết xướt theo ta hết cuộc đời
Ai thề ai hứa ai cất tiếng yêu để rồi quay lưng vội nuốt lời
Có lẽ em giống người diễn viên phụ hoàn thành vai diễn yêu bên lề
Biến mất sau đó để rồi kết thúc là ah hạnh phúc vui bên người!!
1:
Tình yêu kết thúc nỗi đau đó a vẫn còn mang nặng
Anh vẫn bk ơn những năm tháng tốt đẹp ông trời đã ban tặng
Anh nguyện xin giữ nỗi đau dày vò no vẫn còn khắc sâu
Như vết dao sâu đâm vào lòng ngực và nỗu đau đó nó có gì khác nhau.
Có lẽ không em là cả ngày dài ảm đạm và trống vắng
Anh viết 1 bài thật dài và buồn trong căn phòng phủ sương đọng lắng
Viết về em viết về những kỉ niệm mà ta đã từng đi qua
Gửi những nỗi nhớ vào tìn yêu đẹp đã theo thời gian mà dần đi xa
Nỗi buồn chợt tan ra
Đóng băng và tan rã
Tình yêu là thứ của nợ chết tiệt mà anh vẫn đang trả
Lời nhạc thì vang ra
Trên mặt vẫn mang nạ
Anh vẫn che giấu đi những nỗi buồn từ xuân đến sang hạ
Và có nỗi buồn nào thật đẹp
Là kí ức ta mang đi một thời
Trong một góc phòng cũ kĩ và chật hẹp
Là những xúc cảm ta viết đi muôi nơi
Gốc phượng sân trường mà ta đi qua có lẽ giờ đây đã tan nắng
Và ly cà phê buổi chiều ngắm nhìn con đường giờ đây đã hoang vắng
Hook:
Nơi yêu thương rời xa
Niềm đau giầy xéo con tim chính ta
Vẫn nơi đây ta lại chờ
Chờ những yêu thương ta dại khờ
Và nỗi buồn vương môi
Gió theo mây về trời
Lặng lẽ cuốn bay đi mất rồi
Nơi yêu thương nay đã xa rồi
Chỉ còn nơi đây mình ta
Ver 2:
Núi đồi chập chùng a đi tìm em…nụ cười ngày nào anh đem gói gém
Phong thư viết dỡ xin em đừng xem…vì toàn nổi lòng nơi a chưa vẹn
Khi mà e thẹn từ những ngày đầu…giờ mất dấu
Đổi là tháng năm ôm trọn kí ức của nơi phía củ anh biết cất đâu
Cất vào… trong khoảng không vô định không đất và trời
Nơi mà con tim vốn chả tan vỡ chả cảm xúc khóc và cười
Lúc mà thước đó của niềm hạnh phúc có lẻ nó chắc là 10
A đã có đầy đủ mọi thứ nhưng thứ anh mất là người
Không một khoảng trống cho nổi buồn này… ố hoen len qua khe cửa
Niềm đau nó cứ ngày dài thêm dài… nụ cười môi em hoa che nữa
Dấu nỗi sầu thêm vào men cay… cho giọt tình buồn càng thêm say
Nơi lạnh của mùa cô đơn làm sao hiểu được vì giờ em có người đang tay
Đang thay chiếc áo củ giờ bờ vai kia đã sờn
Cô đơn bao nhiêu là đủ khi hạnh phúc anh chưa kịp lớn
Nơi đó em còn say đắm có biết ở bến bờ xa
Tay ai một nữa tim ai một nữa giữa nơi phố thị phồn hoa
LAM KARA DI AD OI
Lyric:
intro :
Người ta cứ mãi nói vs nhau về những thứ đã qua
Họ từng bên nhau vì điều gì?
Tổn thương, hạnh phúc , và khổ đau
Nếu đó không phải là tình yêu thì anh cũng chẳng biết tình yêu là gì
Rồi thì ta cũng bước qua…
Em bận yêu . còn anh thì bận với cô đơn
Sevenk :
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình giỡ đã cũ
Là người được nhớ không quyền dc ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
e không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi..
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu Khôi”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài tram cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau… Người từng thương… ?
Sukai:
Ta không còn như xưa đón đưa
Không trong tay ngày yêu dưới mưa
Bờ môi khô cằn đọng lại gì
Hay vô tình quên đi nơi đó
Nơi mà ta nguyện thề có nhau|
Trao cho nhau ước mơ muôn màu để giờ nhìn lại
Hai con tim đã xa nhau rồi
Will:
Là người từng thương . anh chưa dc phép dừng lại
Một lần lạc mất vòng tay , hơi ấm không là ngày mai
Một lần xa em -a biết : Đủ dũng cảm để tim đợi chờ
Còn em
Sau bao ngày tháng anh thèm được nhớ
…
Ngày mình đứng đó bên nhau chỉ đôi lúc mưa rơi còn mang
Dù khi em xa nơi anh, nước mắt trên vai kéo vệt còn nặng
Giữa những yêu thương , ôm trọn nỗi nhớ rung rinh mơ hồ
Em về sau mưa đúng không? Hay chỉ do anh đang nhớ
Em liệu có buồn, có những an lành mà em từng muốn?
Có trái tim ngấm nắng vỡ tan vào 1 buổi chiều mưa buông
Có thấy 2 ta tan vỡ , anh mượn tim em ngủ vùi
Có thấy yêu thương nào từ anh đủ để cho em dc vui
Và rồi một mai , anh đến bỏ lại cô đơn nơi đây
Để nói về anh- về em – hay về an yên sau này?
Rồi sau hạnh phúc, a mong em phải thật bình yên
Dù rằng có đôi lần anh để mặc cô đơn nằm yên
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng…
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh….
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng…
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua…
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh.
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau…
“Vì em ích kỷ”
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng…
Ta loay hoay, rồi trượt ngã…
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…
~ chúng ta 1 lần thôi nhìn lại
buông tay ngừng nhớ vì ai cũng hiểu không gì là mãi mãi
em yêu anh . anh yêu em thì cũng kết thúc từ lâu
giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
ta từng nhắm mắt thật chặt để thấy ưu tư vẫn còn vẹn nguyên
chắc không ai ngờ đến khi tỉnh giấc xung quanh không còn bình yên
ngày xa em . Anh đã gửi lại yêu thương đẹp nhất
những thứ cũ kĩ này , anh mang theo làm kĩ vật
anh không biết mai này anh còn may mắn hưởng trọn niềm vui
tất cả anh đều không biết. vì vết thương lòng chẳng bao giờ nguôi
đừng! đừng nói anh nghe là em sẽ vẫn chờ đợi
đừng nói anh nghe em còn hy vọng cất giấu chưa nói thành lời
tất cả điều đó . xin em ! hãy giữ cho một ng khác
một người tình cờ gặp em , thương em như lời bài hát
cho em những thứ mà anh bên em đã không thể cho
cho em tất cả những thứ mà anh bấy lâu luông mong em có ! NTT
Nếu, chúng ta một lần thôi nhìn lại
Buông tay, ngừng nhớ vì ai cũng hiểu không gì là mãi mãi
Em yêu anh, anh yêu em thì cũng kết thúc từ lâu
Giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
Ta từng nhắm mắt thật chặt để thấy ưu tư vẫn còn vẹn nguyên,
Chắc không ai ngờ đến khi tỉnh giấc xung quanh không còn bình yên
Ngày xa anh, em đã gửi lại yêu thương đẹp nhất
Những thứ cũ kĩ này, em mang theo làm kỉ vật.
Em không biết mai này em còn may mắn hưởng trọn niềm vui,
Tất cả em đều không biết, vì vết thương lòng chẳng bao giờ nguôi
Đừng, đừng nói em nghe rằng anh sẽ vẫn chờ đợi,
Đừng nói em nghe anh còn hi vọng cất giấu chưa nói thành lời.
Tất cả điều đó, xin anh, hãy giữ cho một người khác,
Một người tình cờ gặp anh, thương anh như lời bài hát
Cho anh những thứ mà em bên anh đã không thể cho,
Cho anh tất thảy những thứ mà em bấy lâu luôn mong anh có.
j
Khi họ hỏi về em… anh không gọi là người yêu cũ
Chỉ gọi là người từng thương… dù chuyện tình mình giỡ đã cũ
Là người được nhớ không quyền dc ghen vì giờ là gì của nhau
Em theo người ta trọn vẹn niềm vui bỏ lại tình anh cùng ngàn nỗi đau
Nơi đây thì anh vẫn cứ cho phép bản thân vất vả với nỗi nhớ
Chật vật tìm kiếm những kỉ niệm xưa từ 2 năm trước…ôi thật khờ
“đừng như vậy nữa mà… em và anh bây giờ đã khác xưa
e không còn thương …người ta đợi em ở trước cửa”
Nếu em là anh 1 ngày… vắt cạn nỗi buồn còn đây
Thì chắc đông này em sẽ không ngủ để nhớ về anh từng giây
Anh cố chấp giữ lại kỉ niệm như tự giết mình vậy thôi..
“Trên thế gian này chẳng ai yêu mãi người không yêu mình đâu Khôi”
“Có khi nào họ không như xưa họ bỏ cô ấy đâu đó
Hãy nói tôi biết để tôi đi tìm dù vài tram cây nha gió”
Có khi đôi chân lạc bước lần nữa đưa ta gặp nhau giữa đoạn đường
Rồi chẳng nhìn nhau hay ôm lấy nhau… Người từng thương… ?
Will:
Là người từng thương . anh chưa dc phép dừng lại
Một lần lạc mất vòng tay , hơi ấm không là ngày mai
Một lần xa em -a biết : Đủ dũng cảm để tim đợi chờ
Còn em
Sau bao ngày tháng anh thèm được nhớ
…
Ngày mình đứng đó bên nhau chỉ đôi lúc mưa rơi còn mang
Dù khi em xa nơi anh, nước mắt trên vai kéo vệt còn nặng
Giữa những yêu thương , ôm trọn nỗi nhớ rung rinh mơ hồ
Em về sau mưa đúng không? Hay chỉ do anh đang nhớ
Em liệu có buồn, có những an lành mà em từng muốn?
Có trái tim ngấm nắng vỡ tan vào 1 buổi chiều mưa buông
Có thấy 2 ta tan vỡ , anh mượn tim em ngủ vùi
Có thấy yêu thương nào từ anh đủ để cho em dc vui
Và rồi một mai , anh đến bỏ lại cô đơn nơi đây
Để nói về anh- về em – hay về an yên sau này?
Rồi sau hạnh phúc, a mong em phải thật bình yên
Dù rằng có đôi lần anh để mặc cô đơn nằm yên
Khói :
Giận hờn lỡ trao em vài giọt đắng…
Ngỡ người chẳng giận nhưng bỗng xa anh….
Đôi lần anh ước dù một giọt nắng…
Nhưng nơi đây chỉ toàn mưa, bởi lá đã lìa cành
Anh nói không vui vì nhớ, đâu có nghĩa là vẫn còn chờ
Em nói không vui chỉ là cớ, để đi bên người vốn đã có quyền chờ
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua…
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh.
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau…
“Vì em ích kỷ”
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng…
Ta loay hoay, rồi trượt ngã…
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…
Keek :
tình yêu rạn nứt
vì khi em buồn vu vơ
cơn mưa ào ạt
rơi vào tim anh rồi chợt tan vỡ
sương dăng kín lối
nơi bàn tay anh vẫn thường đan vào em
để rồi em biết đấy
bạn thân nhất của anh bây giờ là đêm
giờ đây nước mắt thênh thang
ta ngập trong lũ tình vụn vỡ
anh vẫn mang nỗi buồn khi xưa
chờ em đến xua tan lần nữa
Có những ngày ta chợt thấy cô đơn
thèm cảm giác ở bên nhau giận hờn
vốn dĩ em là hoa
mọc ven đường sẽ chịu nhìu đau đớn
kẻ đến người đi em chịu nhìu đau đớn
lòng mặc cảm nỗi sợ mất nhau
sự thật em là người anh yêu
dù sau này có lạc mất nhau
vì tình yêu của anh ….sẽ không bao… giờ thiếu
chỉ sợ đến 1 ngày em sẽ không còn hiểu
phải mất bao lâu để khiến cho một người
lành lại vết thương cũ dù rằng là bao nhiểu
em đừng nên ích kỷ, mất niềm tin vào anh
khi cơn mưa dần tạnh . bầu trời kia màu xanh
ta cứ hãy yêu đi, đừng nên oán trách
vì mình thuộc về nhau em ơi
Sukai :
Nếu, chúng ta một lần thôi nhìn lại
Buông tay, ngừng nhớ vì ai cũng hiểu không gì là mãi mãi
Em yêu anh, anh yêu em thì cũng kết thúc từ lâu
Giọt buồn trên má vốn dĩ tự rơi cũng chẳng ai lau được đâu
Ta từng nhắm mắt thật chặt để thấy ưu tư vẫn còn vẹn nguyên,
Chắc không ai ngờ đến khi tỉnh giấc xung quanh không còn bình yên
Ngày xa anh, em đã gửi lại yêu thương đẹp nhất
Những thứ cũ kĩ này, em mang theo làm kỉ vật.
Em không biết mai này em còn may mắn hưởng trọn niềm vui,
Tất cả em đều không biết, vì vết thương lòng chẳng bao giờ nguôi
Đừng, đừng nói em nghe rằng anh sẽ vẫn chờ đợi,
Đừng nói em nghe anh còn hi vọng cất giấu chưa nói thành lời.
Tất cả điều đó, xin anh, hãy giữ cho một người khác,
Một người tình cờ gặp anh, thương anh như lời bài hát
Cho anh những thứ mà em bên anh đã không thể cho,
Cho anh tất thảy những thứ mà em bấy lâu luôn mong anh có.
Người Từng Thương !